Dzạ Lữ Kiều

KHÚC TÌNH CUỐI THU



Mưa đêm, gỏ nhẹ vào hồn
Từng cơn gió lạnh, phiên buồn chợt say
Giấc tình đã thoát tầm tay
Đếm mùa vui, lặng hao gầy tuổi xuân!
 
Ngày xưa, đưa đón mòn chân
Lời hay, ý đẹp bao lần rỉ tai
Cơn gió nào, tóc xỏa vai …
Đã làm thay đổi đời trai phiêu bồng ?
 
Con đường tắm nắng… ngại ngùng
So le từng bước, sợ cùng sóng đôi
Mắt nhìn về hướng xa xôi
E cau trộn lẫn trầu vôi, bất ngờ !
 
Sóng tình trôi giạt câu thơ
Lục bình mắc cạn trên bờ đê cong
Để người “ dưng” phút chạnh lòng
Thả trôi ý nghĩ bên giòng sông xanh
 
Ta chừ … mưa gió lay mành
Chăn đơn chợt nhớ …ân tình bay xa
Mai sau qua ngõ phố hoa
Con tim còn chút thật thà nào không ?
 
Cao nguyên phố, 04-10-2013 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 16 tháng 10 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "KHÚC TÌNH CUỐI THU"